Cái chết. Điều gì sau đó?
<< trước
kế tiếp >>
Phía Bên Kia Bức Màn Thời Gian.
William Branham.Buổi sáng hôm kia, trong lúc đang nằm trên giường. Khi tôi vừa mới thức dậy, tôi đặt 2 tay của tôi sau đầu, và trên gối. Khi đó tôi tự hỏi rồi sẽ như cái gì khi tôi nhìn qua thế giới bên kia. Tôi nhận ra rằng mình đã sống hơn nữa quãng đời của mình, nếu tôi trở nên già nua giống như những người trong Hội thánh của tôi. Và tôi muốn làm nhiều hơn nữa cho Chúa, trước khi tôi lìa khỏi cõi đời này.
Tôi nghe thấy có một Tiếng Phán, nói rằng, “Ngươi vừa mới chỉ bắt đầu thôi, hãy ôm lấy trận chiến và tiếp tục.” Khi tôi suy nghĩ những điều này... Suy nghĩ những lời này, tôi suy nghĩ, rằng tôi chỉ tưởng tượng những lời này thôi. Một lần nữa Giọng đó lại vang lên, “Hãy ôm lấy trận chiến và hãy tiếp tục, hãy luôn luôn cứ tiếp tục.”
Vẫn tiếp tục không tin, tôi nghĩ rằng tôi -- Chính tôi nói những lời ấy. Tôi cắn môi, và đặt tay lên miệng, và lắng nghe.
Giọng Nói đó lại Phán, “Hãy cứ tiếp tục. Nếu ngươi biết cái gì sẽ ở cuối đường.”
Tôi dường như nghe thứ nhạc và những lời nhạc của một bài hát cũ thân quen.
Tôi nhớ nhà và chán nản, và tôi muốn nhìn thấy Chúa Jêsus.
Tôi muốn nghe những sự nhiệt thành đưổc hoà âm lên, Nó sẽ thắp sáng con đường của tôi và xua đuổi những nỗi sợ hãi;
Lạy Chúa, xin cho con nhìn xuyên qua tấm màn của thời gian.
Khi đó Giọng đó lại nói, “Ngươi chỉ muốn nhìn thấy phía bên kia của bức màn thôi sao?”
Tôi trả lời, “Nó sẽ giúp cho con rất nhiều.”Chuyện gì đã xảy ra, tôi không thể nói gì. Liệu rằng tôi ở trong thân thể hay là liệu rằng tôi -- Nó là một sự cảm động, tôi không biết. Nhưng nó không giống như bất cứ khải tượng khác mà tôi thấy. Tôi có thế nhìn thấy một nơi mà tôi được đưa đến. Và tôi nhìn thấy chính tôi đang nằm trên giường của mình. Tôi nói, “Đây là một chuyện lạ.” Có rất nhiểu người, và họ đến và chạy đến với tôi, và kêu than rằng, “Ổ, người anh em yêu dấu của tôi.” Trước tiên là một quý cô trẻ tuổi, khoảng chừng 20 tuổi. Và khi họ ôm lấy tôi, họ nói, “Ổ, người anh em yêu dấu của chúng tôi.”
Những thanh niên với sự khôn ngoan của lứa tuổi mình, với những đôi mất lấp lánh giống như những vì sao trong đêm tối, với những chiếc rang sáng như ngọc trai, ôm lấy tôi và nói, “Ổ, anh em yêu dấu của chúng tôi.” Khi đó tôi để ý rằng tôi cung vậy, đã trở nên trẻ lại. Tôi nhìn vào chính tôi ở đó, và quay lại nhìn vào con người cu của tôi đang nằm trên giường chắp tay sau gáy. Tôi thầm nhủ rằng, “Tôi không hiểu điểu này.” Khi tôi bắt đầu lĩnh hội nơi mà tôi đang ở, và tôi nhận ra rằng ở đó không có quá khứ và cũng không có tương lai. Dường như chẳng ai có dáng vẻ mệt mỏi. Khi đó, một nhóm những người phụ nữ đẹp mà tôi từng được nhìn thấy đến và choàng tay lên vai tôi, tôi khám phá ra rằng, chỉ có một tình yêu lớn đã lấn áp tôi, và không có một sự thu hút thể xác nào trong thái độ cư xử của con người. Và tôi để ý thấy rằng tất cả những người phụ nữ này đều có những mái tóc dài đến tận vòng eo. Và áo đầm của họ dài tới chân.
Sau những điều này: Hi vọng, ngưới vợ đầu tiên của tôi, ôm chặt lấy tôi và nói, “Nầy anh yêu của em.” Khi đó một người phụ nữ khác cung ôm chặt lấy tôi, và hi vọng quay lại và ôm chặt lấy người phụ nữ. Tôi nói, “Tôi không hiều điều này. Điều này hoàn toàn khác đối với cách yêu thương của con người. Tôi không muốn trở về với con người cũ đang nằm trên giường kia.” Khi đó có một Giọng nói với tôi, “Đây là những gì ngươi đã giảng về Thánh Linh. Đây là tình yêu hoàn hảo. Không gì có thể vào đây nếu không có nó.”
Tiếp theo tôi được nhấc lên và ngồi trên một nơi cao. Quanh tôi là những người nam và người nữ trẻ tuổi đang trong độ tuổi chín rộ của mình. Họ đang kêu gào trong sự vui sướng của mình, “Ổ, hỡi người anh em yêu dấu của chúng tôi, chúng tôi rất vui sướng khi nhìn thấy anh ở đây.” Tôi nghĩ, “Tôi không phải đang nằm mơ, vì tôi có thể nhìn thấy những con người này, và tôi có thể nhìn thấy con người cu của tôi đang nằm đó, nằm trên giường.” Giọng đó lại nói với tôi, “Ngươi biết không, Kinh thánh được chép rằng, rằng các Tiên tri được tụ họp với những con người này?” Tôi đáp, “Vâng, con nhớ trong Kinh thánh có chép điều đó. Nhưng không phải là những con người của Anh Branham.”
Giọng đó lại phản hồi “Đây không phải là của Branham, nhưng là của các ngươi -- Đây là những người cại đạo của các ngươi, những người các ngươi đã dẫn đến với Chúa Jêsus. Một vài người nũ mà ngươi nghĩ rằng họ chỉ chừng 20 và xinh đẹp này là những người hơn 90 tuổi khi ngươi dẫn họ đến với Chúa Jêsus. Không ky lạ khi họ kêu lớn tiếng, “Hỡi người anh em yêu quý của chúng tôi.” Khi đó đám đông cùng nhau kêu lớn, “Nếu ông không đi trước với Kinh thánh thì chúng tôi sẽ không được ở đây.” Tôi hỏi, “Ổ, Chúa Jêsus ở đâu? Tôi muốn nhìn thấy Ngài.” Đám đông liến trả lời, “Ngài đang ngự ở nơi cao. Ngày nào đó Ngài sẽ đến với ông. Ông được sai đến như một người lãnh đạo, và khi Đức Chúa Trời đến, Ngài sẽ xét đoán ông theo như những gì ông đã dạy.” Tôi hỏi, “Liệu rằng Phao-lô và Phi-e-rơ có phải đứng trước sự đoán xét như vậy không?” Câu trả lời là, “Có.”
Tôi nói, “Tôi đã giảng dạy theo như họ đã giảng dạy. Tôi đã không làm nó chệch đi hướng này hoặc hướng kia. Nơi nào họ làm báp-têm trong Danh Chúa Jêsus thì tôi cung làm như vậy. Nơi nào họ giảng dạy về báp-têm trong Thánh Linh thì tôi cũng làm như vậy. Họ dạy bất cứ thứ gì thì tôi cũng dạy thứ ẩy.”
Mọi người đều hô to, “Chúng tôi biết điều đó, và chúng tôi biết rằng chúng tôi đang đi trở lại trái đất với ông thỉnh thoảng. Chúa Jêsus sẽ đến và xét đoán ông theo như những gì ông đã giảng cho chúng tôi. Khi đó ông sẽ bày tỏ chúng tôi cho Ngài và tất cả chúng tôi sẽ trở lại trên đất để sống cuộc sống đời đời.” Tôi hỏi, “Liệu bây giờ tôi có phải trở về trái đất hay không?” Họ trả lời, “Vâng, nhưng hãy cứ tiếp tục.”
Khi tôi bắt đầu rời nơi đẹp đẽ, vui sướng đó, xa đến mức mất tôi có thể nhìn thấy, mọi người đang đi về phía tôi để ôm lấy tôi và kêu lên rằng, “Ôi, người anh em yêu dấu của tôi.” Đột nhiên tôi lại nằm lại trên giường của mình. Và tôi nói, “Lạy Chúa, hãy giúp con. Xin đừng bao giờ để con thoả hiệp với Lời song đế con ở cùng Lời một cách chân thật. Con không quan tâm những gì người khác sẽ nói, lạy Chúa. Xin cho con hối hả chạy đến nơi đẹp đẽ, vui sướng đó.” Con được thuyết phục hơn trên cuộc đời này là rằng chúng con sẽ có được tình yêu hoàn hảo khi chúng con bước vào đó. Nơi mà không có sự đố kị, sự mệt mỏi, sự đau ốm, tuổi già, hay sự chết chóc nhưng chỉ có sự vui sướng và cái đẹp hiện hữu.
(Ha-lê-lu-gia!)Cho dẫu bạn có làm gì đi nữa, hãy bỏ tất cả mọi thứ đó qua một bên cho đến khi bạn nhận được tình yêu hoàn hảo. Hãy đến nơi mà bạn có thể yêu được tất cả mọi người, thậm chí kẻ thù của bạn. Cho dẫu phía trước có gập ghềnh như thế nào, ánh sáng như những tia chớp, hay họng súng hay kẻ thù đang ở trước mặt của bạn, những điều này không phải là vấn đề, nhưng hãy nhận lãnh tình yêu hoàn hảo.
Nếu các bạn chưa được cứu, thì hãy tin nhận Chúa Jêsus như Chúa cứu thế của cuộc đời mình ngay giờ nầy. Nếu các bạn chưa được làm báp-têm bằng nứơc thì hãy được làm ngay bây giờ đi. Nếu các bạn chưa được báp-têm bằng Thánh Linh thì hãy nhần lấy nó ngay đi. Hãy cứ giữ mình trong tình yêu hoàn hảo đó, nó sẽ đưa bạn đến nơi đẹp đẽ và vui sướng và nó ở phía bên kia Bức màn Thời gian.
W. Branham.
Đọc các tài khoản trong...
Phía Bên Kia Bức Màn Thời Gian.
Đây là những
gì ngươi đã
giảng về
Thánh Linh.
Đây là tình
yêu hoàn hảo.
Trung tâm tin nhắn...Chọn ngôn ngữ của bạn và tin nhắn miễn phí tải về từ Anh Branham.