Sự thật về Giáng sinh.
<< trước
kế tiếp >>
Nguồn Giáng Sinh.
William Branham.Đọc các tài khoản trong...
Sứ Tan Rã Của Thế Giới.Lễ Giáng sinh... Tôi ao ước thực sự người dân trong thế giới này có thể hiểu được Lễ Giáng sinh thực sự là gì. Từ đầu tiên, Lễ Giáng sinh là một từ ngữ Công giáo. Nó có nghĩa là “...Của Đấng Christ.” (“Christ’s...”) “C-h-r-i-s-t-m-a-s,” “Thánh Lễ (đám đông) của Đấng Christ” (Christ’s mass). (Hiểu không?) Nó đã được định sẵn hay bắt đầu với Giáo hội Lamã. Đấng Chirst không còn được sinh ra vào ngày 25 tháng 12 hơn là tôi. Ồ. Đó chỉ hoàn toàn là một tập hợp của giáo điều. Hết thảy có trong đó là vậy. Như vị Tiên tri đã nói, “Cả thế gian đã trở nên bại hoại ô uế.” Đúng vậy. Chẳng có bất kỳ điều thanh sạch nơi nào cả. Được xem như một ngày nghỉ, ồ, ông già Nô-ên thay thế Lễ Giáng sinh, sự Giáng sinh trong máng cỏ. Thỏ, gà và những chiếc mũ mới thay thế sự phục sinh. Đức Chúa Trời xuất hiện ở đâu trong tất cả những điều này? Hiểu không? Lý do của điều này là vì loài người, thương mại... Ồ, họ cố gắng mua quà Giáng sinh cách đây nhiều tháng, chỉ là một thói quen của dân ngoại giáo. Chẳng có điều gì tin kính trong đó. Ồ, họ cố nói “Tặng những món quà cho những Nhà Thông thái.” Đó chỉ là một ốc đảo cho lời bào chữa của ma quỷ. Anh em muốn cho điều gì đó, đó là đời sống của anh em cho Đấng Christ. Đừng cho nhau, hãy cho Ngài. Vì đó là những gì Ngài đã chết cho. Đó là mục đích Ngài đến. Hiểu không?
Nhưng nó phải là một nơi, thành sự rủa sả cho trẻ con. Người hàng xóm nhỏ bé nào đó dưới đường phố có thể có nhiều, và trẻ nhỏ khác chẳng có gì cả và chúng nhìn. Cả mọi sự đều bị sai trật. Chỉ thế thôi. Những nhà buôn nâng cao việc kinh doanh của họ tại những chỗ này. Thế đấy, vợ tôi đi mua thứ gì đó cho một vài đứa nhỏ, cách đây khoảng 3 tuần, họ bảo, “Ồ, chúng tôi đã bán sạch hàng. Chúng tôi đặt gấp đôi hàng năm nay, vậy đã bán hết rồi.” 3 hay 4 tuần lễ trước ngày Lễ đã bắt đầu mua sắm. Ồ, quả là một thương vụ lớn làm sao. Rốt cuộc, anh em có biết Lễ Giáng sinh đã từng bắt đầu như thế nào, điều mà chúng ta gọi là “Sự Rước Lễ Đấng Chirst” “Christ’s mass”? Đây là câu chuyện về điều đó, tôi có viết xuống một điểm nhỏ tại đây trên trang giấy. Tôi vừa mới hoàn tất trong năm ngoái, trước khi tôi nói 7 Thời kỳ Hội thánh, dạy cho dân sự ở đây, tôi đã lấy các quyển, “Giáo hội nghị Nicaea”, “Hội đồng Tiền Nicaea”, “Hội đồng Hậu Nicaea”, “Các Giáo phụ Nicene”, “Hai Ba-by-lôn” của Histop và “Sách Của Những Người Tuận Đạo” của Foxe và tất cả, vì tôi đã nghe quí vị Mục sư Truyền đạo trích dẫn chúng. Nhưng chính tôi muốn đọc chúng để thấy, để tôi sẽ biết khi tôi đọc nó hay nói với dân sự của mình, vì Đức Chúa Trời sẽ khiến tôi trả lời vào ngày phán xét những gì tôi nói với dân sự. Do vậy, tôi không phải nói những gì người nào đó khác nói họ đã đọc; Chính tôi muốn đọc (Hiểu không?) và biết được.
Vậy thì, thực sự, Lễ Giáng sinh, Đấng Christ, tôi tin và hầu như có thể chứng minh... Giống như sự sống lại có thể được chứng minh bởi nhìn vào Đấng Sáng Tạo, như thế nào Ngài đã tạo nên tất cả đời sống thực vật này, như thế nào mọi thứ phục vụ cho mục đích của Ngài phải chết, và nếu chết, nó sống trở lại vì nó có sự sống vĩnh hằng không. Nhưng cách duy nhất nó có thể sống lại, là hạt được nảy mầm. Hiểu không? Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài trong sự sáng tạo đó, cho thấy tất cả các thần ngoại giáo này và các thứ mà chúng ta có là không đúng. Xem đó, chúng chỉ là triết học và những sự tưởng tượng. Nhưng Đấng đã tạo nên trời đất bày tỏ chính Ngài trở lại qua tạo vật của Ngài, những gì Ngài có trong chương trình của Ngài. Và rồi nếu... Anh em có bao giờ suy nghĩ, khi Đấng Chirst được sinh ra, đó là Con Đức Chúa Trời, tại sao Ngài đã được sinh ra trong một máng cỏ, chuồng ngựa? Vì Ngài là Chiên Con. Ngài đã không thể được sinh ra trong những căn nhà, những con chiên không được sinh ra trong những căn nhà. Rồi anh em có lưu ý, khi họ đem Ngài đến đồi Sọ, Ngài đã không thể chạy đi được như thế nào. Ngài có cây thập tự này chất trên Ngài. Ngài bị đánh đập cho đến nỗi lưng Ngài chảy máu. Nhưng họ đã dẫn Ngài. Họ dẫn Chiên Con đến hàng làm thịt. Hiểu không? Ngài là Chiên Con. Ồ, nếu tất cả những lời làm chứng này của tự nhiên, về Ngài... Chiên con được sinh khi nào, vào tháng 12 hay vào tháng 4? Dĩ nhiên là không có ý nghĩa gì để nghĩ một điều như thế.
Điều này đã được thực hiện bởi Giáo hội Công giáo La-mã trước khi nó trở nên Giáo hội Công giáo ở La-mã, khoảng năm 86, 106, trong khoảng đó, hay đúng hơn là vào năm 306. Chúng ta tìm thấy rằng những người ngoại giáo La-mã đã tôn thờ Jupiter, là thần mặt trời, họ đã tôn thờ thần Áttạt-tê, là thần mặt trăng, hay ngược lại, nữ vương trên trời. Ồ, họ đã mang Thần Át-tạt-tê này xuống, hay là nữ vương trên trời của thần không còn nữa, đã phản ảnh chính mình trong Ma-ri. Như vậy nó vẫn là thờ thần tượng, liên kết Cơ-đốc giáo với sự thờ lạy thần tượng. Sau đó, họ cũng đã chịu khổ, hay tôn thờ và tôn trọng sinh nhật của thần mặt trời của họ, là Jupiter. Đó là khi mặt trời từ ngày 1 tháng 12 cho đến 25 tháng 12, không thay đổi, nó vượt qua sự bất thường của nó. Nhân đây, tôi có một mẫu báo, lúc nào đó tôi muốn đọc cho anh em, chỉ làm cho anh em bàng hoàng. Anh em nói về những gì đã xảy ra dưới đây, trên dòng sông ngày đó, tôi muốn tỏ cho anh em thấy ở Giê-ru-sa-lem để khẳng định điều đó, cách đây chỉ một vài tuần lễ, từ một tờ báo. Điều gì đó họ đã tìm thấy tại Giê-ru-sa-lem chỉ cách đây một vài tuần sẽ khẳng định tích cực rằng Thiên sứ đã xuất hiện dưới đây vào chính lúc đó và đã gởi đi cho công tác truyền đạo. Vâng. Hiểu không? Ta chẳng bao giờ biết được điều đó cho đến lúc cách đây một vài tuần và nó ở trong tờ báo đây nầy.
Để ý, xem nó lai tạp điều đó, nó... Xem nào, vậy thì sau đó ngày 21 tháng 12, các ngày sẽ bắt đầu ngắn hơn một chút hay dài hơn một chút, cho đến lúc nó đến khoảng gần tháng 7. Rồi, nó bắt đầu ngắn trở lại cho đến lúc nó đúng lại. Đó chỉ là thời gian thư giãn. Những người ngoại giáo La-mã nói rằng đó là sinh nhật của thần mặt trời. Từ 21 tháng 12 đến 25 tháng 12, họ tổ chức xiếc La-mã, các cuộc đua ngựa, giống như vậy, trong khoảng thời gian đó. Ồ, sau đó, những người Cơ-đốc hay Cơ-đốc giáo La-mã, thêm vào giáo lý của họ để hợp 2 phía, cả người ngoại giáo và người Cơ-đốc, họ bảo, “Nếu đó là sinh nhật của thần mặt trời, chúng ta hãy tạo nên nó cùng là sinh nhật của Con Đức Chúa Trời.” Vậy, có ngày 25 tháng 12 cho buổi rước lễ của anh em: Sự Rước Lễ Giáng sinh. Ồ, quả là một điều khủng khiếp. Hiểu không? Ồ, anh em nói, “Bất kỳ ngày nào khác há chẳng thế sao?” Vâng, nhưng nó liên kết Đấng Chrirst với ngoại giáo... Chính điều mà Ngài đã đến để xóa bỏ, họ liên kết Ngài với nó trở lại. Hiểu không? Đó là đều sai trật. Còn Santa Claus, một ông già nào đó tại Đức Quốc, có tên là Kriss Kringle, đi vòng quanh tặng những món quà trẻ em vào ngày rước Lễ Giáng sinh. Ông là người Công giáo, họ tôn ông lên là một vị Thánh; Đó là Thánh Nicholas. Hiểu không? Dẫu sao, anh em biết điều đó. Xem đó, chúng ta có chúng trong những thời đại Hội thánh rồi.
Nhưng sáng nay, những gì tôi muốn nói là thế này, vào ngày Lễ Giáng sinh đang đến này, ta tìm thấy thế giới không ở trong một tình trạng tốt hơn nó đã từng có cách đây 1.900 hay 2.000 năm khi Đấng Chirst đến. Chẳng có gì khác biệt cả. Chỉ là ở trong cùng Một tình trạng như đã có vào lúc đó, giờ cũng vậy. Nếu tôi rút ra một kết luận từ điều gì mà tôi sắp giảng, hay một đề tài, đó sẽ là: “Sự Tan Rã Của Thế Giới.” Khi Đấng Christ đến vào ngày Giáng sinh cách đây 1.900 năm, thế giới đang tan vỡ, mọi điều đã đến chỗ ô nhiễm. Thế giới của La-mã, về mặt luân lý, đang ở hồi thấp kém nhất, sự bại hoại của trần gian... Những người Do-thái đã bỏ Đức Chúa Trời của họ, lấy những tiệc trang trọng, tế dâng, tạo chúng thành truyền thống, nghi thức. Đức Chúa Trời đã rời khỏi họ. Họ biết rằng có điều gì đó đã phải xảy ra, cả thế giới biết, vì giữ chúng lại với nhau, mỗi nước theo cách riêng của họ đang tìm kiếm điều gì hay ai đó để giữ nó với nhau.
Nếu đó không phải là bức tranh hôm nay, tôi không biết thế giới. Nó đang tìm kiếm điều gì đó để nắm giữ mình với nhau. Nó cũng giống như đã có cách đây 2.000 năm. Thế giới cách đây 2.000 năm đang tìm kiếm một Đấng Mê-si để giữ mọi thứ lại với nhau. Đức Chúa Trời đã ban cho thế giới một Đấng Mê-si cách đây 2.000 năm. Vì nếu chúng ta trông đợi và đang tìm kiếm điều gì, Đức Chúa Trời sẽ gởi nó đến cho chúng ta. Giờ đây, sau 2.000 năm, thế giới đã quay trở lại vào trong cùng một tình trạng mà nó đã có cách đây 2.000 năm. Nó đang tan rã. Không có nền tảng bất kỳ nơi nào. Chủ nghĩa Cộng sản, đạo Công giáo, chính trị, luân lý, mọi thứ đã tan rã. Họ đang cầu nguyện xin Đấng Mê-si. Nhưng đây là những gì tôi muốn nói: Nếu Ngài đến, chúng ta có nhận Ngài, hay chúng ta làm giống như họ đã làm? Chúng ta có từ chối Ngài không? Chúng ta có biết những gì mình thật sự cần không? Đôi khi, chúng ta muốn cầu nguyện cho những khát khao của mình, đôi khi những khát khao đó không phải là nhu cầu của chúng ta. Phải nhận ra rằng chúng ta không hiểu những gì mình cần, chúng ta nghĩ chúng ta hiểu. Nhưng Đức Chúa Trời đã hứa cung cấp những nhu cầu của chúng ta, điều ấy Ngài sẽ làm.
Đọc các tài khoản trong...
Sứ Tan Rã Của Thế Giới.