Không cần tiền cũng không đòi giá.
<< trước
kế tiếp >>
Không cần tiền cũng không đòi giá.
William Branham.Đọc các tài khoản trong...
Không cần tiền cũng không đòi giá.Ê-sai 55:1-3,
1 Hỡi những kẻ nào khát, hãy đến suối nước! Và người nào không có tiền bạc, hãy đến, mua mà ăn! Hãy đến, mua rượu và sữa mà không cần tiền, không đòi giá.
2 Sao các ngươi trả tiền để mua đồ không phải là bánh? Sao các ngươi đem công lao mình đổi lấy vật chẳng làm cho no? Hãy chăm chỉ nghe Ta, hãy ăn của ngon, và cho linh hồn các ngươi vui thích trong của béo.
3 Hãy nghiêng tai, và đến cùng Ta: Hãy nghe Ta, thì linh hồn các ngươi được sống. Ta sẽ lập với các ngươi một giao ước đời đời tức là sự nhân từ chắc thật đã hứa cùng Đa-vít.Tôi muốn nói với anh em một lát, về đề tài: “Không Cần Tiền Cũng Không Đòi Giá.”
Có rất nhiều thứ thú vui của thời đại chúng ta. Có rất nhiều thứ cám dỗ dân chúng đến với điều mà chúng ta gọi là sự vui thú, và nó dành cho tất cả mọi người ở mọi lứa tuổi. Có những cám dỗ dành cho những người trẻ tuổi: những điệu nhảy hiện đại, và những nhóm nhạc kích động, và âm nhạc đi theo với nó. Và nó là mọi sự cám dỗ, dành cho sự giải tri. Tôi không quan tâm một đứa con được giáo dục tốt trong gia đình thế nào, và nó được dạy dỗ làm điều đúng ra sao; Nếu đứa con ấy không chấp nhận kinh nghiệm về sự sanh ra mới, nhạc kích động rock and roll làm nó chú ý thật nhanh ngay khi nó nghe, vì nó được sanh ra bởi tánh xác thịt, một linh xác thịt. Quyền lực của ma quỉ thì rất lớn ngày hôm nay, đến nỗi nó nắm bắt linh của đứa trẻ ấy.
Huống chi nó sẽ làm điều đó với người lớn, mà chối bỏ sự sanh ra mới. Bởi vì chỉ khi đời sống của anh em được thay đổi, và anh em được trở lại đạo và được sanh ra mới trong Nước Đức Chúa Trời; Bản chất anh em sẽ vẫn thuộc về thế gian, cho dù anh em tin kính thế nào, trừ phi điều đó đã được thay đổi trong anh em. Anh em có thể thờ phượng và tin kính, nhưng vẫn sẽ có loại quyền lực lôi kéo nào đó với anh em, vì người già phạm tội và sự ham muốn của người ấy không chết trong anh em. Nhưng một khi để Đấng Christ chiếm ngai lòng của mình, những việc ấy không còn quấy rầy người ấy; Nó vĩ đại hơn rất nhiều.
Tôi không thể nhắc tên người ấy, vì tôi không thể nhớ ra tên ông giờ này, nhưng nhiều anh em sẽ nhớ đến ông. Người ta nói có một quần đảo nơi mà những người đàn ông đi ra nằm phục kích, còn phụ nữ sẽ đi ra ca hát. Những bài hát của họ rất trêu ngươi, để các thủy thủ trong các tàu bè đi ngang qua, sẽ ghé vào, và rồi những người lính phục kích sẽ bắt các thủy thủ và giết đi. Và một người vĩ đại muốn đi ngang qua. Người ấy bắt những thủy thủ trói ông ta vào cây cột buồm, và bịt miệng bằng cái gì đó, để ông ta không la hét; rồi đặt những nút chai vào tai thủy thủ để họ không thể nghe và cho tàu chạy. Những người đàn bà đi ra, nhảy múa, và la lớn, ca hát. Ồ, thật là tuyệt, cho tới khi người ấy vặn cổ tay, la lớn với những thủy thủ của mình, “Quay lại, quay lại.” Nhưng họ không thể nghe ông, họ đã bịt tai.
Rồi ông lái tàu đến nơi nào đó mà họ tháo đôi tay bị trói của ông ra, còn ông lấy những nùi bịt tai ra khỏi họ. Và ở đó, khi đi trên phố, ông nghe một nhạc sĩ rất hay ở nơi đó, mà khi ông đi ngang qua lần nữa, họ đã nói, “Ồ, trưởng tàu tuyệt vời ơi, ông có muốn chúng tôi trói ông ở cột buồm lần nữa không?” Ông nói, “Thôi, khỏi. Tôi đã nghe điều gì đó rất tuyệt vời hơn, đến nỗi việc ấy không còn làm phiền tôi nữa.” Đó là cách xảy ra với một Cơ-đốc nhân đượcHọ vui hưởng Đức Thánh Linh. Điều đó vĩ đại hơn rất nhiều, đến nỗi thế gian đã chết với họ.
Nhưng khi anh em đi đến với thú vui rẻ tiền này, anh em phải nhớ rằng anh em phải mất nhiều tiền. Một người trẻ dẫn bạn gái đến những bữa tiệc và những nơi khiêu vũ, vân vân, sẽ trả rất nhiều số tiền anh ta kiếm được trong tuần. Và những người lớn tuổi cố tìm thú vui trong quán bia để uống giải sầu, họ sẽ trả nhiều tiền. Và họ kiếm được gì từ nó? Họ không kiếm được chi ngoài bệnh tim.
Nên nhớ, anh em phải giải quyết với Đức Chúa Trời ngày nào đó vì việc ấy. “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết.” Anh em không nên làm điều gì ở trên đất này bởi việc ấy. Nó là một ảo tưởng sai lầm. Say sưa chỉ thêmbuồn rầu. Tội lỗi chỉ thêm sự chết trên sự chết. Hóa đơn cuối cùng của anh em sẽ là sự phân cách khỏi Đức Chúa Trời đời đời để đi vào hồ lửa. Và anh em không thể giành được điều gì, ngoài sự hư mất. Thế rồi Đức Chúa Trời đến và hỏi câu này, “Sao ngươi trả tiền cho những việc không làm thỏa mãn? Sao ngươilàm điều đó?” Điều gì khiến con người muốn làm thế? Họ tiêu hết những gì họ có, và tất cả những gì họ kiếm được để mua đồ uống, đồ mặc cho người đàn bà họ chạy theo, hay một số thú vui chơi tư dục, tà dâm thế gian. Nhưng chúng ta được Kinh thánh dạy cho biết, và được mời đến với Đức Chúa Trời và mua sự vui mừng đời đời và Sự sống Đời đời, không cần tiền cũng không đòi giá.
Những thứấy không thể thỏa mãn, và sự cuối cùng của chúng là sự chết đời đời. Nó tiêu hết tiền bạc anh em gom góp được để là một nhân vật quan trọngcủa thú vui, hay the fun-boy, hoặc có thể là bất cứ cái gì, hay là cô gái được ưa chuộng. Nó tiêu hết tiền bạc anh em có thể kiếm được để làm điều đó. Những bộ đồ cao cấp nhất, và làm những việc mà thế gian làm, chỉ gặt được một hóa đơn của sự đoán phạt đời đời.
Thế thì Đức Chúa Trời đã Phán, “Tại sao?” Chúng ta sẽ làm gì vào ngày phán xét khi chúng ta được hỏi sao chúng ta làm thế? Câu trả lời của chúng ta sẽ là gì? Câu trả lời cho nước Mỹ hiện đại sẽ là gì, ai nói rằng họ là một nước Cơ-đốc giáo? Và họ tiêu nhiều tiền vào rượu hơn là cho thức ăn mỗi năm. Tại sao tiêu tiền bạc vào những thứ đó? Tuy nhiên, chính quyền sẽ gởi anh em trại cải tạo nhân phẩm vì 5 đô-la thuế mà anh em đã gởi có lẽ tới viện tâm thần nào đó mà không cách để nhận thuế gởi cho công việc Truyền giáo hải ngoại. Chúng ta sẽ được hỏi ngày nào đó, “Sao ngươi làm điều đó?”
Chúng ta là một nước Cơ-đốc giáo, và hàng tỉ đô-la được gởi đi tới những người mà chúng ta cố gắng mua tình hữu nghị của họ. Và giờ đây, họ bác bỏ nó. Không lạ gì Khushchev nói, “Nếu có một Đức Chúa Trời, Ngài sẽ quét sách cung điện của Ngài lần nữa.” Và các Dân Ngoại có thể tuyên bố như vậy để mang đến sự xấu hổ cho chúng ta. Thật là lố bịch. Còn chúng ta tự xưng mình là Cơ-đốc nhân. Đức Chúa Trời Phán, “Hãy đến, mua Sự sống Đời đời, không cần tiền, không đòi giá.” Sống để sống đời đời, mà chúng ta quay lưng với Nó và cười vào mặt Ngài. Chúng ta sẽ làm gì vào ngày phán xét ấy? Sẽ xảy ra điều gì? Nếu Đức Chúa Trời ban cho chúng ta các việc để làm, và cho chúng ta tiền bạc, làm cho chúng ta thành một nước giàu nhất dưới trời, thì Đức Chúa Trời sẽ hỏi chúng ta đã làm gì với nó. Tại sao chúng ta tiêu tiền bạc cho những thứ không làm thỏa mãn? Không chỉ với một nước, nhưng điều đó sẽ xảy ra với các cá nhân: từ những đồng xu tới hàng triệu đô-la được ban cho mỗi người.
Khi nhiều người giết nhau… Tôi đọc một bài báo mới đây, hai thanh niên làm việc trong một trại đi săn. Một người có 5 con, người kia có 2 đứa con. Một trong hai người phải bị cho nghỉ việc. Một trong 2 chàng trai là người có 5 đứa con, cảm thấy họ cần việc làm hơn người có 2 đứa con, và khi đi săn với người ấy, anh ta đã bắn người kia ở phía sau. Tiền bạc, đó là thứ thuộc về đất nước; Đó là thứ thuộc về tình cảm; đó là thứ của một linh chi phối dân chúng. Thế thì anh em có thể thấy sự sanh ra mới phải thiết yếu như thế nào. “Các ngươi phải sanh lại; Phải được sanh lại. Hãy đến cùng Ta, và mua mà không cần tiền.” Anh em không thể nói, “Tôi không có tiền.” Anh em không cần tiền. Nó được ban cho nhưng không.
Đọc các tài khoản trong...
Không cần tiền cũng không đòi giá.
Ngày sau cùng, là ngày trọng thể trong kỳ lễ, Ðức Chúa Jêsus ở đó, đứng kêu lên rằng: Nếu người nào khát, hãy đến cùng ta mà uống.
Kẻ nào tin ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình, y như Kinh Thánh đã chép vậy.
Ngài phán điều đó chỉ về Ðức Thánh Linh mà người nào tin Ngài sẽ nhận lấy; bởi bấy giờ Ðức Thánh Linh chưa ban xuống, vì Ðức Chúa Jêsus chưa được vinh hiển.
Giăng 7:37-39